Spread the love
Ai cũng nói, ly cà phê cappuccino mang vị của tình yêu, mùi của hạnh phúc. Nhưng với một màu nhàn nhạt cà phê trộn chung với sữa như chiếc khăn choàng của nữ tu. Em thường viết lên đó hai chữ: Cô Đơn…

Không biết cả trăm năm trước, những người uống cappuccino có phải là các nữ tu áo nâu đầy cô đơn trong những mái vòm nhà thờ rộng lớn không? Không biết loại cà phê quyến rũ với vị đắng mỏng manh này để dành cho những cô gái như em, đang đợi một tình yêu thêm vào đáy cốc hay không? Không biết người pha cappuccino có bao giờ gửi gắm vào hình vẽ trên ly một chút tình cảm bất chợt nào không? Em không biết nên thường mơ mộng vậy mỗi khi gọi một cốc cappuccino nóng và ngồi nhìn Sài Gòn của mình chạy qua trong tiếng xe máy.
.jpg)
Một thức uống kì diệu như cappuccino, chỉ với cà phê và nhiều sữa một chút, chỉ với nhiệt độ nóng bỏng môi, lớp bọt trắng tinh béo thơm và những hình vẽ nghệ thuật đầy bất ngờ, người pha chế cappuccino đã biến thức uống này thành món quà cho những người mê cà phê như em, luôn háo hức đợi đến ly của mình, luôn háo hức ngắm nhìn con gấu mỉm cười hay trái tim loang ra trên màu nâu nhạt mờ. Từ tận thế giới nào tuốt bên Châu Âu, Cappuccino đã ở Sài Gòn của mình như vậy nhỉ?

Em thích ngồi trong quán cà phê ở một ngã tư đường để nhìn những dòng xe tấp nập qua lại. Em thích nhìn cái cảm giác tất bật của những con người nơi đây, nơi góc bàn quen thuộc lúc nào cũng chỉ có một ly cappuccino nóng mang ra và để bên cạnh một chiếc bánh ngọt bé xíu. Em thích…thích nhiều thứ và thích cả những khi một mình.
Không hiểu sao, trên mặt của chiếc ly, bọt lại có thể đọng thành một lớp trắng xóa. Em nhìn những chú gấu ngộ nghĩnh, hình trái tim, hình của những khuôn mặt đáng yêu được vẽ lên. Em uống cà phê có mùi hạnh nhân thơm ở môi. Môi em thường rất nhạt nên không thích vẽ môi em lên cà phê đâu!
Sài Gòn hôm nay nóng lạ, em cũng ra quán cà phê như thường ngày. Một li cappuccino đá thì sao nhỉ? Thật khác biệt, em thấy những viên đá cứ ẩn ấp phía sau một lớp bọt trắng dày. Chắc em sẽ là đá lạnh. Còn anh sẽ là lớp bọt kia nhé. Em mong một tình yêu bất chợt. Quán cà phê có thể giúp anh và em gặp nhau. Nhưng ly cappuccino của tình yêu sẽ mãi luôn thổn thức. Nó nhắc với em rất nhiều thứ, nó biết rằng anh đang ở một nơi nào đó ở trong một Sài Gòn quá ư rộng lớn với em.
Sẽ thế nào nếu em yêu một người pha cappuccino? Sẽ thế nào nếu mỗi lời tỏ tình đều là một cốc cappuccino nóng bỏng và hình trái tim đặt trên miệng ly như một lời tỏ tình mỏng manh mỗi sáng sớm?
.jpg)
Sài Gòn của mình có ngày và đêm, xe cộ ầm ào hoặc một tối mưa lạnh tanh không bóng người ở góc phố. Em vẫn thích được như vầy, bên li cappuccino nóng và lạnh. Em mong hình vẽ đầu tiên lên ly cà phê là một nửa trái tim. Chỉ một nửa trái tim thôi nhé. Hình trái tim của anh, hình trái tim của em. Nhưng mãi mãi vẫn cứ đi tìm… người pha cà phê tình yêu ạ!